Mùa Hè 1994 (Summer 1994)
Phùng Khánh Linh
3:27Hôm nay trời nhiều mây hơn ngày thường Trên sân thượng mình em ngắm dòng đường Chỉ thấy một vài ánh sáng nhỏ nhặt điểm mặt người lưa thưa Em thấy sao ngày hiu hắt tìm kiếm một chút hy vọng Em đâu còn là em nữa (đúng không?) Anh đâu còn cần em nữa (đúng không?) Chẳng dám xem bài viết mới cập nhật từ người tình em thương Những thứ ta từng vun đắp anh xóa đi hết đâu rồi? Nối lại từng mảnh vụn đã vỡ Em cố nối lại cuộc tình dang dở Nhưng xót xa biết mình bất lực Xin lỗi em đã đau đớn nhiều Thôi ta hãy nên lặng thinh thế này! Đứng giữa một vạn người ai biết Em đã chống chọi từng đêm tha thiết Gào thét em biết mình bất lực Xin lỗi em đã rơi xuống vực Chia đôi giấc mơ còn chưa bắt đầu Em đau Hmm... ai làm em đau đớn đến thế? Hmm... anh làm em đau đớn đến thế? Hmm-mm, em làm em đau đớn đến thế này? Gương mặt em tàn phai vì anh lại lạnh lùng vội vàng bước đi Em thả những nhành hoa nhẹ rơi từ ô cửa tựa vào chuyến xe tạm biệt Tiễn anh đi! Em đâu còn là em nữa (đúng không?) Anh đâu còn cần em nữa (đúng không?) Chẳng dám xem bài viết mới cập nhật từ người tình em thương Những thứ ta từng vun đắp anh xóa đi hết đâu rồi? Nối lại từng mảnh vụn đã vỡ Em cố nối lại cuộc tình dang dở Nhưng xót xa biết mình bất lực Xin lỗi em đã đau đớn nhiều Thôi ta hãy nên lặng thinh thế này! Đứng giữa một vạn người ai biết Em đã chống chọi từng đêm tha thiết Gào thét em biết mình bất lực Xin lỗi em đã rơi xuống vực Chia đôi giấc mơ còn chưa bắt đầu Em đau