Anh Là Thằng Tồi
Phùng Khánh Linh
3:21Gieo nỗi đau xuống hồ Trả giá cho tình yêu Xác thân này mơ được ôm anh khi vẫn thổn thức nhịp tim Chẳng muốn tan vào bóng đêm Mặt trăng quạnh hiu lặng thinh đến vô tận Bình minh khoác lên mình làn sương trắng xa mờ Let me go hold me close take me home I′m tired of running running Tôi đã từng mơ mình trở thành một nàng thiên nga xinh đẹp Nhưng đó là một lời nguyền Một hồn ma bị mắc kẹt trong lớp lông vũ Chỉ được toả sáng dưới ánh trăng rồi tan biến khi bình minh vừa đến Tôi đã sống trong bóng tối quá lâu Đến mức tin rằng mình sinh ra là để chịu đựng Tôi vốn không được sinh ra để được nhớ đến Let me go hold me close take me home I'm tired of running running running running Cho đến khi anh đến Mang theo một thứ ánh sáng rực rỡ mà tôi đã quên là có thật Tôi đã tin rằng tình yêu có thể phá vỡ mọi lời nguyền Nhưng tình yêu lại là một lời nguyền khác Nỗi đau là một cái giá tất yếu bạn phải trả cho tình yêu I lived in silence for so long so long Until he came along Love may die but I will not