Xin Đừng Làm Anh Đau
Rpt Tc
3:39Tự nhìn lại mình như người bạn cũ Tâm sự với nó chưa bao giờ là cạn chữ Để anh cuốn gói hướng tới điều mới Thì luyến tiếc cả năm qua đành phải đưa nó tạm giữ Nó đã nhiều đêm khi chưa ngả đầu xuống gối Miệng vẫn nhả khói ngay tại góc ban công Học cách tự lập trước khi cùng đồng hành Với ai trên chuyến đò đưa mấy thằng nhóc sang sông Nó trả anh cả một hành trang trải nghiệm Để anh an nhiên ngắm con phố nắng phủ Lúc phân vân nó vẫn thường hay nhắc Những thứ anh không thích không cần cố gắng thử Từng ngộ nhận và cứ nghĩ mình khôn lớn Giờ bao nhiêu bài học anh luôn nhớ nắm đủ Nếu mệt mỏi thì về có người chờ cơm Vì đấy gọi là nhà dù nhà có vắng chủ (về nhà) Thụt nõ bắn một bi lào to (lào to) Thu âm thêm bản ghi vào kho (vào kho) Tự hào về những thứ mình đang có kiên trì để cái bụng chung quy là no Không cho lý tưởng này tan biến Chứ đôi khi danh tiếng nó biết chỉ là tạm thời Dù sân khấu đứng trước hàng vạn người Chẳng bằng người thân sum vầy với nụ cười rạng ngời nên giờ Anh chẳng thiết tha gì một đống người bu Muốn tự do bởi vậy anh không thích phải chia sẻ quá nhiều về cuộc sống đời tư Lòng anh muốn mở hạn chế cũng vì thế nó hay khóa lại suốt Giữ gìn những tâm tư anh đang mang Chứ cứ mở toang hoang là hai bên má lại ướt (nên là đeo) Đeo đôi tai ngồi nghe anh khuyên Có nơi nào gây noid thì phải biết chuyển vùng (chuyển) Lạc quan lên còn nhiều điều tốt Vẫn đang chờ phía trước đừng có tiếc điểm dừng Vỡ từng chút khiến anh chưa thể ngừng bút lấy giấy ra và ngồi ghi văn Cho một mai mỗi khi chợt nhìn lại Cảm xúc sẽ gói gọn trong vài lời tri ân (như anh) Tháng đầu đúng là tháng gian khó Sau hai tháng đống demo này cần thêm Lên ba tháng áp lực cũng dần quen Bốn tháng trôi qua máy tính mở hằng đêm Chưa thể quên được cái tháng năm đó chẳng dám nhăn nhó về cái thứ mình đã lựa Trong sáu tháng mà đặt xuống cầm lên Tự vấn thường xuyên cứ ngỡ rằng đã ngã ngựa May thay tháng Bảy qua nhanh Cho nó ổn định từ cái rằm tháng Tám Nhiều cơ hội nên là vào tháng Chín Chỉ có làm làm làm thay vì nằm phán đoán Như món quà muộn sinh nhật tháng Mười Khiến nó tháng Mười Một bùng phát nổ thành danh Thêm tháng nữa cậu thở phào nhẹ nhõm Vậy cũng tròn một năm để nó trở thành anh Well thi thoảng độc thoại độ tâm cũng oke mà Anh không gọi đấy là tự kỷ anh gọi đấy là nuôi dưỡng tâm hồn Và mỗi một tâm hồn thì sẽ có những cái mớ hỗn độn riêng Anh không thể nào thay đổi ai hay là kéo họ ra khỏi mớ hỗn độn của họ Nhưng mà ngược lại anh hoàn toàn có thể đi sâu vào cái mớ hỗn độn đấy Vậy nên là